STT Tháng 12

Tháng 12 đã đến rồi, hãy cùng phụ nữ chia sẻ trải nghiệm những cung bậc của cảm xúc qua những dòng stt chào đón tháng 12 hay nhất nhé!

Lạnh…! Lau đi những giọt nước, vươn vai, hít một hơi thật sâu, thật dài… Đón chào ngày mới, ngày đầu tuần, đầu tháng 12!
Tháng 12 nữa lại về. Em vẫn gọi đùa đó là tháng của những yêu thương, tháng của nhung nhớ và là tháng của những hò hẹn. Sài Gòn những ngày này không lạnh thấm vào từng thớ thịt, nhưng cái lạnh đôi khi vẫn khiến anh bất giác thấy hình như bàn tay mình trống trải khi bước chân dạo phố.
Tháng 12 dịu dàng,
Lẽ ra là tiếng cười,
Lẽ ra là tình yêu,
Lẽ ra là một vòng ôm thật chặt
Lẽ ra là hạnh phúc…
Chiều nay, em lang thang trên phố phường Hà Nội, tháng 12 lạnh hơn rồi, muốn gửi một chút vào cho anh, để anh biết Hà Nội vẫn đợi chờ. Em thích ngắm Hà Nội vào đông, ngắm những hàng hoa sớm trong cái rét căm căm, ngắm những hàng ngô khoai nghi ngút khói. Chợt thấy lòng ấm lạ…
Tháng 12, em có về không?
Để hàng cây, ngóng chờ buồn xơ xác
Chiếc lá mùa đông trở mình xào xạc
Đợi em về, ủ ấm những bàn tay.
Mùa đông là mùa của mưa phùn gió bấc, là cái rét của gió mùa tê tái, là mùa của cô đơn, của nỗi nhớ. Em tập cách sống một mình, ăn một mình, đi chơi một mình, café một mình… rồi mọi thứ sẽ trôi qua nhanh mà phải không anh? Nhưng em cũng thèm cảm giác được yêu thương, cảm giác được nép mình trong vòng tay vững chãi của anh.
Tháng 12, người cứ vội vã lướt qua nhau, như sợ cái lạnh của đông réo vào lòng từng giọt nhớ, sợ cô đơn ngang qua khi vô tình nhìn thấy những đôi bàn tay đang đan siết vào nhau. Có một người đơn độc giữa mùa đông nơi xứ người, chiếc áo khoác dày chẳng thể che nổi cái lạnh của đông để âm thầm chờ đợi ai đó.
Tháng mười hai gõ cửa rồi đó anh
Gió thêm phần hanh hao, se sắt
Tháng mười hai, bàn tay em lạnh ngắt
Anh có về nắm chặt, sưởi ấm không?
Tháng 12, người cứ vội vã lướt qua nhau, như sợ cái lạnh của đông réo vào lòng từng giọt nhớ, sợ cô đơn ngang qua khi vô tình nhìn thấy những đôi bàn tay đang đan siết vào nhau. Có một người đơn độc giữa mùa đông nơi xứ người, chiếc áo khoác dày chẳng thể che nổi cái lạnh của đông để âm thầm chờ đợi ai đó.
Tháng mười hai chẳng còn gió heo may
Chẳng còn tay đan tay, chân cùng nhau sóng bước
Tháng mười hai nhắc em nhớ mùa Giáng sinh năm trước
Có anh, có em, có hẹn ước đôi mình.
Tháng 12, có những ngôn từ chưa thể nói ra, có những yêu thương còn nhẹ nhàng hơn cả gió, nhưng em tin rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Nụ cười sẽ xoa dịu tất cả và nước mắt thì sẽ được gió hong khô…



SHARE

About Ngon tinh

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét